Bảo vệ đất: Đất trồng lúa và đất rừng phải được bảo vệ và phát triển. Sáng 27/10, Quốc hội tổ chức phiên thảo luận trực tiếp về Dự thảo Nghị quyết về một số cơ chế, chính sách đặc thù phát triển thành phố Hải Phòng và các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Thừa Thiên Huế.
Phát biểu tại buổi làm việc, đại biểu Nguyễn Thị Kim Anh (đoàn Bắc Ninh) cho rằng, đánh giá tác động môi trường, kinh tế, xã hội phải được xem xét kỹ lưỡng. Đặc biệt chúng ta nên chú ý đến sinh kế của người dân nông thôn phụ thuộc vào nông nghiệp và tài nguyên rừng. Phát triển bền vững phải là ưu tiên hàng đầu trong tương lai. Không có sự đánh đổi giữa kinh tế và môi trường. Bảo tồn tài nguyên thiên nhiên cho thế hệ tiếp theo là trách nhiệm của chúng tôi.
“Thứ nhất, tôi nhất trí rằng Quốc hội cần ban hành Nghị quyết về chính sách cụ thể để phát triển 4 tỉnh gồm Hải Phòng, Thanh Hóa, Nghệ An và Thừa Thiên Huế như đã đề cập trong các báo cáo của Chính phủ và Ủy ban Tài chính, Ngân sách của Quốc hội”, bà Nguyễn Thị Kim Anh nói.
Theo bà Nguyễn Thị Kim Anh, 4 tỉnh đều có tiềm năng và thế mạnh riêng. Do đó, việc ban hành các chính sách cụ thể sẽ đóng vai trò là cú hích, động lực cho sự phát triển, góp phần vào sự tăng trưởng không chỉ của địa phương mà cả khu vực và quốc gia.
“Tôi đề nghị Quốc hội, Chính phủ và các tỉnh cần hết sức quan tâm đến công tác quản lý đất đai trong dự thảo Nghị quyết về việc cho phép HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN cấp tỉnh quyết định chuyển nhượng quyền sử dụng đất, đặc biệt là đối với đất trồng lúa, đất rừng”, bà Nguyễn Thị Kim Anh cho biết thêm.
Thành viên Đoàn Bắc Ninh cho biết, đây sẽ là giải pháp trao quyền cho chính quyền địa phương và tạo điều kiện cho họ chủ động hành động, rút ngắn quá trình giải quyết thủ tục hành chính, tạo bước đột phá cho sự phát triển.
Thanh Hóa và Nghệ An, hai tỉnh yêu cầu chủ động chuyển nhượng đất rừng, là hai địa phương có độ che phủ rừng cao lần lượt là 53,46% và 58,50% so với độ che phủ rừng bình quân chung của cả nước ở mức 42%. Rừng đặc biệt quan trọng về quốc phòng, an ninh, môi trường và sinh hoạt của người dân nông thôn trong hàng ngàn năm qua.
Việt Nam có gần 33 triệu ha rừng tự nhiên (đất liền), chủ yếu là khu vực đồi núi (chiếm khoảng 70%). Đất canh tác cho cây lúa năng suất cao chỉ chiếm một tỷ lệ nhỏ, chủ yếu tập trung ở các lưu vực phù sa của các con sông lớn, vùng đất bằng phẳng hoặc khu vực đông dân cư. Kết quả là, trong những năm gần đây, ngày càng có nhiều đất trồng lúa được chuyển đổi sang mục đích khác.
Để hình thành một khu vực trồng hai hoặc nhiều cây lúa mỗi năm phải mất hàng chục năm để xây dựng và cải thiện đất. Ngay cả đối với đất thích hợp để trồng lúa, cấu trúc của nó sẽ bị phá vỡ nếu đất được chuyển đổi sang mục đích khác.
Đất rừng, đặc biệt là rừng phòng hộ là nguồn nước cần được bảo vệ và phát triển để đảm bảo an ninh nguồn nước, nguồn lực chiến lược thứ hai sau con người.
Đại biểu Nguyễn Thị Kim Anh đề nghị Quốc hội cần duy trì thể chế kiểm soát chặt chẽ quyền lực của chính quyền địa phương, đồng thời cho rằng quyền lực và trách nhiệm phải đi đôi với nhau.
Chính phủ cần xây dựng cơ chế kiểm soát quyền lực, thường xuyên tiến hành giám sát, kiểm tra để đảm bảo đất trồng lúa, đất rừng được sử dụng đúng quy định.